Vì sao giỗ tổ Hùng Vương ngày 10-03 âm lịch ?
Đăng lúc 17:05 ngày 11/10/2012
Chị tôi ốm nặng rồi qua đời khi bé Quyên vừa tròn một tháng tuổi.
Ngày 7/8/2003, một trăm ngày sau khi chôn cất mẹ, thư gọi nhập học dát vàng dát bạc của Đại học Hồ Bắc đi xuyên qua những ngả đường mẹ tôi đã đi, chạy qua những cây đào dại, xuyên qua ruộng lúa đầu làng, “bay” thẳng vào cửa nhà tôi
Con là con của mẹ. Chắc là mẹ chưa biết con đâu và con chỉ mới chút xíu à, chỉ vài tuần tuổi thôi. Nhưng rồi mẹ sẽ nhận ra sự hiện diện của con trong mẹ.
Đừng quan trọng quá vẻ bề ngoài của họ…vì chắc gì bề ngoài họ đẹp bên trong họ đã đẹp đâu…!
Truyện cổ tích má viết cho chúng tôi bằng cả sự nhọc nhằn, sự đau đớn, bằng nước mắt, mồ hôi và bằng cả cuộc đời của má.
Đừng bao giờ từ bỏ hy vọng... Lúc này cậu bé không khóc nữa và cầm ngọn nến thứ 4 lần lượt thắp sáng cả 3 ngọn nến còn lại...
20 tuổi, ta kiêu hãnh ngút trời trước tình yêu. 25 tuổi, đôi khi ta mơ hồ nghi hoặc bản thân, đôi khi ta dõi mắt xa xăm. 28 tuổi, ta hoang mang thật sự…
Gửi tới anh một lời xin lỗi chân thành, xin lỗi cả tình yêu đã đánh mất.
Tôi lặng lẽ ngồi trước cổng trường. Xe đưa rước hôm nay muộn kinh khủng. Đáng sợ hơn là chỉ mình tôi ngồi đợi. Có lẽ nó không đến. Mà cũng có thể do tôi lơ đãng, bỏ lỡ thông báo của trường về vấn đề này. Đã 5h20 rồi mà vẫn chẳng thấy bóng xe đâu. Thông thường nó đỗ ở đây lúc 5h kém.
Con người luôn đứng trước nỗi sợ hãi. Hồi còn đi học sợ nhất học bài. Mỗi tối đến giờ học bài là tìm cách để tránh: tìm một cái gì đó làm để giết thời gian hay ước chương trình bông hoa nhỏ trên ti vi kéo dài mãi mãi.