
Văn hóa ẩm thực Hà Nội xưa và nay
Đăng lúc 12:41 ngày 26/09/2006
Việt và Linh ngồi trên ghế đá công viên, trong một đêm ít sao......Cả hai không làm gì cả. ngoài việc ngước lên và ngắm những ngôi sao lẻ loi trên bầu trời, trong khi tất cả những người bạn của họ đang vui vẻ bên một nửa của họ, trong một ngày cuối tuần mát mẻ....
Sự hiểu lầm có thể làm cho con người ta mất đi vĩnh viễn 1 thứ gì đó mà ta rất yêu quý, để rồi, khi nhận ra thì đã quá muộn...
Vào một buổi chiều mùa xuân lạnh lẽo, trước cửa quán xuất hiện hai vị khách lạ, có thể đoán là một người cha và một người con. Người cha bị mù, người con trai đi bên cạnh ân cần dìu cha.
Ở nơi nào đó trên trái đất này...
Có một cậu bé hay chat ngày ngày gửi tin nhắn cho 1 người bạn.
Có một cậu bé đeo kính viền đâm vừa ra khỏi viện đã vội vàng lên net.
Có một cô bé vẫn nuôi hy vọng vê sự sống về một người mà cô chưa hề biết mặt. Chỉ vì người đó vô cùng quan trọng với bạn cô.
-Vì sao ư?
Vì họ là người bạn của nhau-họ mãi mãi là người bạn của nhau
Một ngày đỏng đánh đón đông về của Sài Gòn, cơn mưa bất chợt giữa trưa trên con đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa ấy, tôi – một chàng trai Hàn Quốc đã bị cuốn hút bởi nụ cười của cô gái mặc Handbook hồng xinh xắn. Cô gái ấy mời tôi dùng bữa tại nhà hàng. Tôi chẳng hề lưỡng lự, yêu nụ cười của em, nhớ hương vị quê nhà tôi bước vào ngay sau đó.
Cứ nhắc đến quẩy nóng là một 8X đời đầu như tôi lại nhớ tời thời đói khổ xa xưa - ngày còn kẽo kẹt chiếc xe đạp 5-6km mới tới được trường. Chiều tan học về, cứ ngày trở lạnh thế này, tôi cùng đứa bạn thân lại ca điệp khúc “Hôm nay trời đẹp gió mát, trong tay lại có tiền…”. Lấp lửng với nhau thế thôi là hai đứa tự hiểu “nào cùng ăn quẩy nóng”.