Những lễ hội truyền thống Vũng Tàu 2014
Đăng lúc 09:55 ngày 24/06/2014
Hai câu chuyện, hai cách ứng xử đã đem đến cho mỗi người đàn bà một cuộc sống hoàn toàn khác nhau.
Nắng chiếu vào ban công, chỗ hai chị em bé Ly đang ngồi cắm cúi cùng mớ giấy màu xanh đỏ. Gió khe khẽ đung đưa những chiếc lá, tựa như vỗ về yêu thương lên hai đứa trẻ đang cố gắng làm thay đổi chuyện của người lớn.
Tiếng chuông chùa vang ra tận ngã ba đường, không gian trầm lắng, uy nghiêm và linh thiêng quá đỗi. Lễ Vu Lan đã đến cận kề, lòng con lại nghe bồi hồi khôn tả.
Ai cũng muốn giữ lại nụ cười trên môi. Thế nhưng, lắm lúc người ta cũng phải khóc đôi lần.
Trước mặt tôi, ánh mắt cha hiền từ hơn, những nếp nhăn dường như biến mất, cha bật khóc.
Trong tiềm thức mỗi con người có hai phạm trù: nhớ và quên! Ký ức của ta thường có nhiều chuyện để nhớ và cũng nhiều chuyện bị lãng quên.
Một lần thất tình, một lần làm những điều khiến bạn sợ hãi… đều có thể giúp con người bạn trưởng thành hơn rất nhiều.
“1…2…3″ hay “oẳn tù tì”, những đứa trẻ luôn đếm như thế trong biết bao trò chơi của chúng. Một lần tôi hỏi đứa em: “Sao em không đếm từ số 0: 0…1…2…3?”. Em nhìn tôi ngạc nhiên.
Phàm là đàn ông và một phần…đàn bà, ai cũng có ít nhất một lần nhâm nhi ly cà phê! Có thể vì nghiện, cũng có khi chỉ hiếu kì muốn biết cái mùi vị của nó thế nào mà sao nhiều người có thể uống ngon lành đến vậy, cũng có người thôi thì uống theo mấy người cùng bàn!!!
Khi gặp được người mà bạn thật sự yêu thương: Hãy nỗ lực giành lấy cơ hội trở thành một nửa của người ấy bởi vì nếu người ấy ra đi, tất cả sẽ không còn kịp nữa.