Mặc quần cũng cần đúng hoàn cảnh!
Đăng lúc 13:30 ngày 22/03/2014
Câu chuyện kể rằng đứa bé trên thế gian cam đảm bước vào rừng sâu, đi mãi đi mãi qua bao thác ghềnh với một trái tim dũng cảm sẽ tìm được loại cỏ bốn lá (four-leaf clover) – loại cỏ sẽ mang lại nụ cười hạnh phúc mãi mãi – nụ cười hạnh phúc của trẻ thơ. Khi tìm được ngọn cỏ bốn lá, đứa trẻ sẽ đứng trong gió, đặt ngọn cỏ vào trái tim nồng ấm và hát khúc ca đồng dao. Mỗi lá trên ngọn cỏ tượng trưng cho một thứ quý giá nhất của cuộc sống.
Sau khi động đất qua đi, lực lượng cứu hộ bắt đầu các hoạt động tìm kiếm cứu nạn. Và khi họ tiếp cận đống đổ nát từ ngôi nhà của một phụ nữ trẻ, họ thấy thi thể của cô qua các vết nứt. Nhưng tư thế của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện; cơ thể nghiêng về phía trước, và hai tay cô đang đỡ lấy một vật gì đó. Ngôi nhà sập lên lưng và đầu cô.
Điều mà anh mong muốn lúc này và hơn bao giờ hết là mong cô sẽ luôn được hạnh phúc. Mong cô luôn hạnh phúc, nhưng chắc có lẽ cô sẽ không biết rằng, hạnh phúc kia lại làm anh thêm đau xót và đắng cay…
Nó biết rằng khi tình yêu trở thành gánh nặng thì phải cố mà gánh lấy, chứ không được phép từ bỏ, vì bỏ rồi sẽ thấy hối hận.
Ngày xa xưa, khi bóng tối còn ngự trị trên trái đất này thì vua Mặt Trời còn đang ở rất xa chân trời. Vì không bao giờ ngài bước chân ra khỏi lâu đài rực rỡ của mình cho nên chẳng hề có một tia nắng nào từ mái tóc của ngài có thể chiếu xuống trái đất để xua đi màn đêm đen tối. Chỉ có duy nhất một ngôi sao lộng lẫy chiếu ánh sáng yếu ớt xuống. Một đồng cỏ xanh tươi tràn ngập hằng hà sa số những bông hoa đẹp quyến rũ làm chao đảo cả thế giới rộng lớn. Vô khối những nàng tiên xinh đẹp thường lui tới đồng cỏ dập dìu với hoa lá mà hát lên những bài ca về tình yêu.
Ngày xưa có một cô gái xinh xắn được mọi người gọi tên là Nivéole bởi vì cô luôn mang một chiếc tạp dề trắng và một đôi guốc trắng. Mái tóc của cô cũng trắng và mềm mại như loài có trắng tinh. Cha mẹ Nivéole đã qua đời từ khi cô còn rất nhỏ. Một bà chủ trang trại keo kiệt đã đón cô về nhà bà ta. Vì Nivéole là một cô gái rất chăm chỉ ngoan ngoãn nên bà ta tỏ vẻ rất hài lòng vì may mắn đón được cô về nhà.
Ngày xưa có một con khỉ sống rất lâu, có thể nó còn già hơn người ta nghĩ rất nhiều. Người ta gọi nó bằng nghìn cái tên khác nhau trong đó cách gọi đơn giản nhất là Hé Ho. Nhưng có lẽ đó là cái tên hay nhất, thích hợp nhất để gọi con khỉ già này.- Một chàng trai hóa thân từ bông hoa chuối cho rằng như vậy.
Và thế là chẳng con chuột nào dám đảm nhận việc đeo chuông vào cổ con mèo. Cuộc đùn đẩy của chúng kéo dài mãi đến tận lúc chúng chán nản rồi quên bẵng đi chiếc chuông đó. Cuối cùng chiếc chuông lăn ra tận cánh đồng gần đó. Một hôm, một nàng tiên nhỏ nhặt được và treo nó lên cành của một cây không có hoa. Và ngày nay, các vị biết đấy, trên cánh đồng thường có một loại cây chuyên nở ra những bông hoa có hình dáng giống hệt chiếc chuông. Mỗi khi có gió, những bông hoa đó rung rinh tạo nên tiếng kêu rinh rinh rất giống tiếng chuông.
Một ngày nữa lại trôi qua, ánh sáng lung linh của ngàn ngôi sao bắt đầu chiếu rọi. Không biết từ đâu bay ra vô khối những con đom đóm lấp lánh đậu trên những bông hoa khoe sắc. Rồi một sự im lặng kì lạ bao trùm cả lâu đài và khu vườn. Vầng trăng lúc này mới hiện ra tỏa ánh sáng dịu dàng xuống muôn loài. Một cô gái trẻ đẹp rực rỡ bước ra từ trong một bông hoa rất đẹp. Dường như cô đang muốn kể cho mọi người nghe câu chuyện của mình.