Móng tay đen trắng mốt thời thượng
Đăng lúc 14:15 ngày 12/07/2013
Hãy xem hoa trong thơ của Chế Lan Viên, Xuân Quỳnh, Hàn Mặc Tử như thế nào nhé.
Trồng Hoa Cúc : Hàn Mặc Tử
Thích trồng hoa cúc để xem chơi
Cúc ngó đơn sơ lắm mặn mòi
Đêm vắng gần kề say chén nguyệt
Vườn thu vắng vẻ đủ mua vui
Thơ Đặng Nguyệt Anh
Tìm hoài chẳng thấy hương ngâu
Hay người đã giấu đi đâu mất rồi?
Để em nhớ đến bồi hồi
Cái hương ngâu thoảng, giữa trời tháng giêng.
Cho em mượn chút hương ngâu
Trải lên trên gối, gối đầu đêm đêm
Ngâu vườn anh vẫn bình yên
Chỉ thêm thổn thức trái tim một người.
HOA TƯỜNG VI_ XUÂN QUỲNH
Trắng với hồng và tim tím nhạt
Tựa màu mây phiêu lãng cuối trời xa
Hoa tường vi như thực lại như mơ
Cùng tôi sống suốt một thời trẻ dại
Vóc nhỏ nhắn trước tầm gió thổi
Tôi hiểu điều trong lá nói lao xao
Ở nơi nào bởi điệu ca dao
Từng ca ngợi một loài hoa chưa có.
Hoa phảng phất mối tình trong truyện cổ
Mang lỡ lầm oan ức đã xa xôi.
Hoa tường vi thời trẻ dại của tôi
Bên mái rạ một mảng vườn hẻo lánh
Ngày mưa bụi khắp nẻo đường và lạnh
Những cụm hồng cụm tím lẫn màu xanh
Tôi có hoa bè bạn bên mình
Hoa hiểu cả những điều tôi chẳng nói
Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng
HOA SỨ TÍM_ĐẶNG NGUYỆT ANH
Kìa "hoa sứ tím" em ơi
Tím trời tím đất cho tôi tím lòng
Bây giờ hoa tím sang sông?
Để tôi đi sắm thuyền rồng đón hoa...
Cỏ hoa vàng đến cuối trời
Không dưng mà hóa ra người lẳng lơ
Tìm ai trong cõi chờ xưa
Gió trăng trăm tuổi, già nua một thì
Thực ra tôi chả tìm chi
Yêu mây, cứ rẽ lối đi lên trời
Yêu em, cứ đến với người
Nào tôi có biết rằng tôi biết gì
Hoa vàng nở hết mình đi
Nghe đâu tuyết trắng bay về rồi đây
Trời ơi! Vàng đến thế này
Mà sao đen bạc vẫn đầy thế gian...
HOA HỒNG_ BÙI CHÍ VINH
Đóa hoa ấy đẹp tươi biết mấy
Em rụt rè mang tới cho tôi
Tôi thảng thốt con tim non dại
Đã tưởng đâu sứ giả của mộng đời.
Tôi vội đón lấy hoa và bất giác
Vừa chạm vào đã thấy buốt nơi tay
Tôi trẻ quá làm sao biết được
Rằng cánh hoa phủ kín đầy gai?
Sao em nỡ mang về bông hoa đẹp
Lại có gai làm xước cả tay rồi?
Hoa rực rỡ mà gai như kim sắc
Đã hóa dằm nhói buốt em ơi!
Hoa em hái giữa cánh đồng rộng rãi
Nhưng hoa này em hái chẳng vô tình
Rất có thể em chưa hết biết tới
Những hoa nào gây nên nỗi đau anh.
HOA QUỲNH_XUÂN DIỆU
Nửa đêm hoa quỳnh nỡ
Gửi chút hương cho đời
Nửa đêm em làm vợ
Sưởi chút ấm cho tôi
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi.
HOA ĐÀO_CHẾ LAN VIÊN
Hoa đào trước ngỏ em qua
Sáng nay bỗng ướm cành hoa vào mùa
Đầy vườn lộc biết cây tơ
Năm đi chưa hết, đã ngờ xuân đâu
Bỗng dưng một đóa hoa đầu.
Nghe như đất lạ năm nào gặp em
Phải rằng xe xích thời gian
Vầng dương bên ấy mọc sang bên này?
Nắng hoe, bướm trở mình bay
Cành non nở vội kịp ngày chào hoa.
Lòng anh tự độ em qua
Hoa bay bướm dạo cùng ta vào đời
HOA PHƯỢNG_HOÀNG THỤY
Em là hoa phượng
Sao em chỉ nở
Một lần năm xưa?
Cánh hồng tuổi thơ
Nhuộm anh nỗi nhớ
Sắc hè chói chang...
Hoa phượng vẫn nở
Mỗi bận hè sang
Mùa sau mùa trước
Sắc hè chói chang...
Nhưng người đâu thấy?
Sắc hoa đang cháy