Các bài thơ về Hoa Sữa
Đăng lúc 10:37 ngày 09/06/2012
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời,
Nên giật mình trước mùi thơm hoa sữa!
Bởi lãng quên có hoa sữa trên đời,
Nên giật mình trước mùi thơm hoa sữa!
Hoa sữa thơm đến chừng như khó thở,
Đến vô tri như cũng tỏa hương trời.
Bởi hết mình thơm nên xấu đến ngậm ngùi,
Hoa hoá vàng và tàn đi rất vội.
Không biết yêu thương mình đấy cũng là tội lỗi,
Yêu thương kẻ vô tâm là quá đỗi vô tình.
Sợ người ta không gọi đúng tên mình,
Hoa hiến đến cạn nguồn hương trinh bạch.
Hoa chẳng hiểu đời vô cùng khắc nghiệt,
Người chỉ nhắc tới hoa kia khi nhớ đến hương này.
Thương hoa ngày tàn phai chẳng giữ lại chút gì,
Lấy vạt áo tôi bọc về hương quý,
Lấy vô nghĩa chờ ru lòng đau vô lý,
Nhưng biết lấy gì khuyên được tình si...
Mãi mãi xa xôi em sẽ hoá vô tình
Những cánh hoa không tìm ra chốn đậu
Những hồn hương chẳng còn nơi ẩn náu
Lang thang thơm khắp ngõ tối vỉa hè
Em đã đi em trở lại làm gì
Khi chút bóng vô tâm cũng không còn tên nữa
Một thời xanh là mấy lần dang dở
Là mấy lần lầm lỡ với mê si
Ngắt một chùm hoa hoa sữa tiễn em đi
Có thể ngày mai chẳng nhớ chi người cũ
Em chớ quên tấm chung tình hoa sữa
Hoa nguôi thơm nhựa vẫn ứa đầu cành .
Em chạy dọc mùa thu tìm anh.
Hoa sữa Nguyễn Du trắng nồng nàn góc phố.
Tiếng đàn trong đêm...Buồn như hơi thở.
Mùi hương quen trên mái tóc hao gầy....
Em tìm vào phiêu lãng từng ngón tay.
Hà Nội vào thu...Rất dịu dàng....Hoa sữa....
Màu hoa ấy như bao điều nhắc nhở...
"Heo may rồi, nhớ mặc ấm nghe anh"
Nhưng chẳng thể níu giữ người mỗi trước bình minh.
Ngày anh đi xa em vùi mình nằm khóc.
"Đừng đợi anh_tháng năm dài mệt nhọc"
Câu hát người ám ảnh cả giấc mơ....
1 lần thôi Em tìm lại ngày xưa.
Phố Nguyễn Du trắng nồng nàn thương nhớ.
Em vẫn đi dọc con đường yên ngủ.