Hãy im đi và đừng nhắc về những kỉ niệm!
Đăng lúc 11:53 ngày 23/08/2013
Sao trở lại hoài cái năm mười chín tuổi
Ngọn gió về mơ trên những nhánh tường vi
Mười năm ấy mùi hương không giấu nổi
Tóc em thơm , giọt nắng hóa bông quì
Em đi xa như một cơn gió
tôi rùng mình
thở dài bằng một cơn ho
bằng ly cà phê đen có mùi vị tương tư tan trong đó
tôi ngồi một mình
thấy em mênh mang
Tôi đã qua bao thác ghềnh đá núi
Qua thời gian tóc thoáng sợi màu mưa
Hoa tường vi của những ngày xưa
Tôi vẫn nhớ một màu mây phiêu lãng.
Ngủ đi hoa tường vi
có gì mà thao thức
tình yêu em quá thật
anh mấy lần ăn năn
Từng giọt mưa câm lặng những bức tường
run rẩy bông tường vi đang nở
nhấp nhoáng bóng chân trần
đầu mùa bong bóng nổi trên đường như mắt cá
Em hái bông tường vi
trong vườn cây đợi nắng
thoảng hương trà và đi
từ một lời thơ cổ
Bưởi em trồng cành lá đã xanh tươi
Đẹp lắm anh ơi! Con sông Ngàn Phố!
Sáng cả đôi bờ hoa bưởi trắng phau!
Nay mai những chuyến đò xuôi ngược
Chú gấu bông xinh xắn lạ kỳ sao
Có hay không tình yêu vĩnh cữu?