Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Vườn thơ

Chùm thơ về Hoa cỏ may

Đăng lúc 15:49 ngày 02/10/2013

Chùm thơ về hoa cỏ may

                                     


 
HOA CỎ MAY

Hoa cỏ may bên đường lặng lẽ
Chợt một chiều gặp bước người qua
Sợi duyên luồn chỉ vào hoa
Khâu mùa thương nhớ lên tà áo anh …
 
RÁNG CHIỀU

Mùa thu. Hoa cỏ may héo úa
Ráng chiều vàng hấp hối tàn tro
Gọi hồn hoang về cõi hư vô
Sắp tắt lịm một vầng trăng vĩnh viễn …
 
 
SỢI THƯƠNG
Ô kìa, ai nhắc hoa cỏ may?
Chiều xưa nắng tím nhẹ rơi đầy
Sợi thương em dệt khâu vào áo
Để trọn kiếp này tay trong tay …
 
 
CỎ MAY
Cỏ may lối nhỏ chờ ai ?
Hoàng hôn bảng lảng phôi phai nắng mờ
Bạn thơ bỗng gặp bất ngờ
Để hoa cỏ tím thẫn thờ trong sương …
 
 
HOA MAY

Hoa may ngả tím chờ ai?
Triền đê phụ họa, duyên khai nắng mờ
Hình như đâu phải bất ngờ
Bóng ai, ai đợi nhạt nhòa trong sương
 
 
NHỚ CHĂNG ANH ?

Nhớ chăng anh, thủa mộng mơ
Triền đê cỏ tím, ai chờ đợi ai
Một thời trúc mã thanh mai
Người đi bỏ lại cỏ may ngậm ngùi …
 
 
LỐI XƯA

Cỏ khâu lên gió bao mùa
Tinh khôi màu tím như vừa hôm qua
Người đi thăm thẳm trời xa
Hoa may lẻ bóng, nhạt nhòa lối xưa
 
 
RỪNG MƠ

Hoàng hôn tím ngát rừng mơ
Ai xui giọt nắng bất ngờ vỡ ra
Cỏ may lặng lẽ đơm hoa
Âm thầm đợi bước người xa không về …
Búp hoa may
Xuân tình giăng mắc vạt cỏ may
sương chiều bảng lảng nhẹ rơi đầy
Búp hoa tim tím ghim vào áo
Cầm bằng tình đã nắm trong tay
 
CỎ MAY ƠI

Chiều tím hoa may ngút ngát lắm thôi!
Phút xao lòng hai ta ngả vào thảm cỏ
Như vô tình, bông may bám sau lưng
Thầm bảo - chúng mình khỏi là người dưng
 
CỐ NHÂN

Triền đê ngày ấy ta ngồi
Tim em run rẩy, bồi hồi bên anh
Trên đầu tím mảnh trời xanh
Hoa May cài áo… Nay thành cố nhân …
 
 
MIỀN CỎ TÍM

Nhớ xưa ngồi vệ cỏ may
Bâng khuâng cóp nhặt búp tay hoa hiền
Ngây thơ thương khóc triền miên
Xác hoa nhỏ xíu về miền hư vô...

Em giờ dĩ vãng...sóng xô
Nửa vè miền tím nửa vô phận đời
Đêm nào khó ngủ anh ơi!
Có bay cùng cánh hoa rơi tím chiều. 
 
BẾN MƠ
(Sự tích Hoa Cỏ May)

Ngày xưa có một đóa hồng
Giã từ êm ấm một lòng thủy chung
Trốn cha mẹ để trùng phùng
Chàng nghèo - Nàng vẫn nguyện cùng trăm năm

Rừng sâu, núi thẳm xa xăm
Rồi Chàng đi mãi bặt tăm không về
Chàng đi đánh mất câu thề
Say làm, mê của… phu thê lạc dòng

Yêu thương bằng cả tấm lòng
Chẳng màng nhung gấm sang sông cùng người
Kiếp nghèo sợ bị chê cười
Chàng đi tìm lấy khung trời cao xa

Một mình hiu quạnh đời hoa
Ngồi bên khung cửi thiết tha ngóng chờ
Mỏi mòn, chới với, bơ vơ
Nàng đi tìm nửa sợi tơ đứt rồi

Và Nàng gửi lại khoảng trời
Tấm thân héo hắt, rã rời, đắng cay
Hóa thân thành kiếp Cỏ May
Bên đường thăm hỏi đó đây tin chồng

Gió thương mang trái tim nồng
Niềm tin - gửi mọi cánh đồng, lối qua
Vương vào tất cả chúng ta
Bật lên câu hỏi: “Đâu là bến mơ…?”
 
 
TÌNH QUÊ

Ngày xưa còn bé, chăn trâu
Vui đùa ta đuổi bắt nhau trên đồng
Hoa may sắc tím pha hồng
Cài lên vạt áo, ấm nồng tình quê…
 
(Sưu tầm internet) 



Qua Tang Online