Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Đặc sản quê tôi

Bún đậu mắm tôm

Đăng lúc 08:00 ngày 03/01/2008
Photo
Tôi dám chắc nếu có một phép màu từ cõi huyền bí nào đưa hương hồn của nhà văn Vũ Bằng trở lại dương gian, một trong những điều ông sẽ thấy chẳng mấy khác xưa, đó là Món ngon Hà Nội. Những món ăn đường phố, dường như đã có một nhà nghiên cứu nước ngoài nào đó nói rằng, chỉ và duy nhất món ăn đường phố mới làm ta hiểu hồn dân tộc.
 


Tinh tuý của cuộc sống, điều mê ly của nghệ thuật tận hưởng niềm vui liệu có thể kết dính vào những gánh hàng rong và những góc, ngõ, đầu cuối của ngõ, của phố và của biết bao mảnh vỉa hè đã in dấu muôn lượt người ghé qua.

Song không hiểu sao Vũ tiên sinh xưa lại bỏ quên bún đậu mắm tôm? Hay sinh thời ông vốn là đàn ông nên không mấy chuộng món ăn không thiếu gì "tai tiếng" vì mùi vị, song cũng lừng lẫy chẳng kém với nét quyến rũ phàm trần này?

Không rõ Hà Nội xưa bún đậu có được bán thành khu riêng biệt hay không, còn giờ đây, muốn nhấm nháp những bánh bún trắng ngần chấm cùng mắm tôm đánh chanh tơi bọt, thì đã có hẳn ngõ Phất Lộc "hiến dâng" cho người sành ăn những nét đáng yêu vào bậc nhất của Hà thành xưa cũ.

Từng con bún trắng ngần được xếp trên đĩa. Khác với các món bún chan, khi đã nhắc tới bún đậu mắm tôm thì phải dùng bún bánh sợi nhỏ. Những miếng chanh tươi rói vắt thẳng vào bát mắm tôm, rồi đánh cho sủi bọt, đánh cho tới khi cả bát mắm đen kịt lúc đầu trở thành một khối bọt tơi xốp nâu bóng, thơm ngát, khác hẳn mùi vị ban đầu.

Những bìa đậu mới vớt từ chảo lên còn kêu xèo xèo, nóng tới bỏng môi. Người bán hàng tay thoăn thoắt bốc bún, múc mắm, cắt đậu. Song để tận hưởng mùi vị của món này thì không thể nhanh thoăn thoắt được. Cầu kỳ và đúng kiểu, hai nét này thật đúng, đúng tới cả món ăn bình dân nhất hạng này. Bởi các bà, các cô đâu phải chui vào ngõ nhỏ sực nức khói để chén một món ăn một cách thiếu cẩn trọng?

Phải lựa chọn cho đúng đĩa rau kinh giới thật tươi mướt. Phải lựa cho được bìa đậu rán chín vàng phồng rộp vỏ ngoài và nuột nà ruột trong. Phải tỉ mỉ gẩy cho hết hạt ớt của những miếng ớt xắt rối. Phải đánh mắm tôm cho đều và dậy mùi, nếm trên lưỡi phải có hương vị ngon ngọt, chua, cay, mặn... của tất cả cung bậc vị giác. Lúc đó mới có thể khẽ khàng gắp bánh bún nhúng một chút vào bát mắm, ngắt vài nhánh rau, thêm miếng đậu nóng và nhai chậm rãi để vị béo của đậu, vị mát của rau, vị mát của bún thấm vào từng góc của thần khẩu.

Người miền Nam sẽ la lên "cha chả là ngon". Người miền Trung bật lên lời cảm thán "ngon sao ngon quá". Còn các bà, các cô miền Bắc sẽ xuýt xoa "thích không, ăn nữa nhé". Bởi món này phải chén liền tay, và thường người sành ăn sẽ kết thúc đĩa đậu khi những bọt mỡ vẫn còn nổ lách tách trên vỏ miếng đậu vàng óng mỡ màng.

Thực ra, Hà Nội không chỉ có ngõ Phất Lộc là nổi danh về bún đậu mắm tôm. Biết bao hàng quán cố định hay gánh rong, gia truyền hay mới gia nhập nghề làm hàng... đều cống hiến cho người sành ăn những địa chỉ dễ tìm, dễ nhớ. Tất cả đều khác nhau về địa danh, song giống nhau ở nét chung - sự quyến rũ giản dị và giá tiền lại rất đỗi bình dân.


Qua Tang Online