Tặng quà gì vào ngày Valentine?
Đăng lúc 23:55 ngày 24/09/2013
Và thế là chẳng con chuột nào dám đảm nhận việc đeo chuông vào cổ con mèo. Cuộc đùn đẩy của chúng kéo dài mãi đến tận lúc chúng chán nản rồi quên bẵng đi chiếc chuông đó. Cuối cùng chiếc chuông lăn ra tận cánh đồng gần đó. Một hôm, một nàng tiên nhỏ nhặt được và treo nó lên cành của một cây không có hoa. Và ngày nay, các vị biết đấy, trên cánh đồng thường có một loại cây chuyên nở ra những bông hoa có hình dáng giống hệt chiếc chuông. Mỗi khi có gió, những bông hoa đó rung rinh tạo nên tiếng kêu rinh rinh rất giống tiếng chuông.
Một chàng trai trẻ bước ra với vẻ rất mạnh dạn tự tin kể một câu chuyện trong sự chờ đợi của mọi người.
“Vào ngày đó, cái ngày mà những thành viên xuất sắc nhất của thế giới loài chuột có một cuộc gặp gỡ. Chưa bao giờ người ta từng thấy một cuộc gặp hay đúng hơn là một ngày hội giống như thế này. Ngày nay, các công dân của vương quốc loài chuột vẫn còn nhớ và kể về ngày hội này với một sự thích thú vô cùng. Nào là những chàng trai chuột lịch lãm trong những bộ áo khoác đẹp nhất cùng các cô nàng chuột xinh đẹp, dịu dàng nhất, nào là những ông chuột béo tốt với bộ ria trông rất oai vệ cùng tụ họp ăn uống nhảy múa, vui đùa thỏa thích cho tới lúc mệt nhoài. Trong khi đám hội đó đang diễn ra thì một chú mèo bỗng xuất hiện. Đôi mắt chú mèo xanh lè, sáng quắc. Chú định nhảy bổ vào đám chuột thì va phải ngay một con chuột lớn. Những con chuột còn lại sợ quá chạy tán loạn trốn vào lỗ hổng và cửa hang của chúng. Tim chúng đập thình thịch và run lên vì sợ hãi. Chúng cố gắng thở cho thật khẽ khàng không để cho chú mèo phát hiện ra. Rồi một lão chuột bự lấy hết dũng khí triệu tập quốc hội chuột trong một cái hang lớn dưới lòng đất rồi lên tiếng:
- Tất cả chúng ta sẽ chẳng ai dám thò mặt ra ngoài nếu không thắng được con mèo đáng ghét kia. Chúng ta có nguy cơ sẽ làm bữa ngon cho nó mất. Chúng ta phải suy tính thật kỹ để tìm ra giải pháp nào có lợi cho chúng ta chứ.
Đúng là một ý hay. Lũ chuột vò đầu, bứt tai suy nghĩ tìm giải pháp nhưng rồi vô ích, chẳng có cách nào hay cả. Rồi một con chuột cái lớn bống lên tiếng vẻ rất tự tin và hăng hái.
- Được rồi, ta nghĩ ra một kế rất hay, các ngươi hãy nghe nhé! Chúng ta hãy tập hợp tất cả của cải, vốn liếng có được mang đến nhà một người thợ đúc chuông nhờ ông ta đúc cho một quả chuông nhỏ. Chúng ta phải tìm cách gì đó đeo bằng được quả chuông này vào cổ lão mèo kia. Mỗi khi lão ta rình mò đến gần thì chính quả chuông đó sẽ kêu lên báo trước cho chúng ta nhờ đó mà chúng ta có thể kịp thoát thân. Dù lão ta có đi rón rén, nhẹ nhàng đến mức nào thì quả chuông đó vẫn kêu.
Lũ chuột đều cho biện pháp này là rất hay liền bắt tay vào việc ngay tức khắc. Mỗi con góp một thứ, chúng tập hợp được nào là một chiếc thìa cũ, một mẩu pho mát, một đống ngũ cốc, một chiếc lót giày cũ, một cây nến, một mẩu bánh mì và rất nhiều những thứ lặt vặt khác. Chúng cất giấu tất cả những thứ đó vào một cái kho kín nhất để ngày mai sẽ mang đến nhà người thợ đúc chuông. Ngày hôm sau, chúng cử vài chú chuột khỏe mạnh nhất và khéo ăn nói nhất mang đống của cải đó đến nhà người thợ đúc chuông. Ông ta vô cùng sửng sốt trước những đống lặt vặt mà chúng gọi là cả một tài sản lớn và trước lời đề nghị của chúng. Tuy nhiên người thợ đúc chuông cũng đồng ý làm cho chúng một chiếc chuông nhỏ.
Bằng tài nghệ của mình, một loáng ông ta đã làm xong một cái chuông rất đẹp có tiếng kêu rất to và vang xa.
- Các ngươi muốn màu chuông là gì đây?
Lũ chuột đều thống nhất là màu xanh sẽ hợp với con mèo đen đó nhất. Cảm tạ người thợ đúc chuông chúng lũ lượt kéo nhau về trong lòng cảm giác rất nhẹ nhõm.
- Chúng ta được cứu sống rồi!- Chúng sung sướng nói với nhau.- Nhưng vấn đề lúc này là làm thế nào để đeo được chiếc chuông này vào cổ con mèo đó đây? Và thế là một cuộc họp lại diễn ra.
- Con mèo đáng ghét đó sẽ không thể làm chúng ta thót tim được nữa. Nhưng bây giờ chúng ta phải tìm cách đeo vào cổ hắn ta cái chuông này mới được! Ai sẽ làm được việc này nhỉ?- Con chuột cái hỏi lớn. Và thế là một không khí im lặng bao trùm. Chẳng con nào dám đối mặt với nguy hiểm này. Lũ chuột nhìn nhau ái ngại. Rồi con chuột cái lúc nãy lại lên tiếng.
- Chúng ta phải giao cho ai dũng cảm nhất.
- Đúng vậy!- Lũ chuột hưởng ứng theo, nhưng rồi con nào cũng gắng tìm ra những điểm yếu của mình.
- Tôi sợ cái đuôi vụng về của mình làm hỏng chuyện. Ai là người khỏe nhất trong chúng ta nhỉ?- Một con lên tiếng.
- Chẳng ai bảo tôi là người khỏe nhất cả. Thậm chí tôi không thể tự đào cho mình một cái hang. Vợ tôi thường phải chỉ cho tôi những điều tôi thường làm không đúng. Theo tôi hãy cử một ai tinh ranh nhất ấy!- Một con khác lại nói.
- Đúng vậy!- Con khác nữa lại lên tiếng- Các bạn biết đấy, tôi không được thông minh cho lắm. Thậm chí tôi luôn nhầm chân trái với chân phải của mình. Tôi cũng chẳng biết miếng pho mát tươi là như thế nào.
Và thế là chẳng con chuột nào dám đảm nhận việc đeo chuông vào cổ con mèo. Cuộc đùn đẩy của chúng kéo dài mãi đến tận lúc chúng chán nản rồi quên bẵng đi chiếc chuông đó. Cuối cùng chiếc chuông lăn ra tận cánh đồng gần đó. Một hôm, một nàng tiên nhỏ nhặt được và treo nó lên cành của một cây không có hoa. Và ngày nay, các vị biết đấy, trên cánh đồng thường có một loại cây chuyên nở ra những bông hoa có hình dáng giống hệt chiếc chuông. Mỗi khi có gió, những bông hoa đó rung rinh tạo nên tiếng kêu rinh rinh rất giống tiếng chuông.
(Sưu tầm)