Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Truyện ngắn

Đừng nhớ em vào ngày mưa

Đăng lúc 08:39 ngày 25/07/2014

 Này anh, nếu ngày mưa có nhớ đến em, thì cũng đừng cho rằng chúng ta còn có thể, quay đầu lại chính là điều không thể, có những mối quan hệ đã định sẵn là chỉ có thể mãi tồn tại lưng chừng.


 

Này anh, nếu ngày mưa có nhớ đến em, thì cũng đừng cho rằng chúng ta còn có thể, quay đầu lại chính là điều không thể, có những mối quan hệ đã định sẵn là chỉ có thể mãi tồn tại lưng chừng.

Bởi vì em rất sợ cái khoảng trống trong ký ức, khi nó bò ra trong lòng tạo thành một cơn gió đơn độc, em lại thương anh thắt lạnh với nỗi đau.
 
Đừng nhớ em vào ngày mưa, anh sẽ lại phải sống trong một thứ cảm xúc đẫm buồn chẳng thể gọi tên. Lòng anh sẽ chùng chình bởi những gì đã qua không thể trở lại, sẽ càng buồn trước cảm giác bất lực vì những điều đã quá xa tay.
 
Đừng nhớ em vào ngày mưa, anh sẽ càng không thể quên em được. Anh sẽ mãi vấn vương những cái ôm siết chặt, sẽ mãi nhớ về những ngày kỷ niệm của chúng ta. Cái thời điểm mà vẫn còn bên nhau hạnh phúc, ngoài mặt đầy ắp tiếng cười, trong tim cũng chỉ thấy nở hoa.
 
Đừng nhớ em vào ngày mưa, anh sẽ lại gọi đến máy em rồi yên lặng. Em sẽ thấy lòng mình lay động, em cũng sẽ rối loạn lắm đó anh. Mình đang gợi dậy điều gì thế anh? Phải chăng là gợi lại những thói quen đã từng, khi tình còn chặt và em cùng anh vẫn giữ được lời hứa, chúng ta rồi sẽ mãi mãi bên nhau.
 

Đừng nhớ em vào ngày mưa, vì dòng cảm xúc ướt nhẹp sẽ  cuốn anh vào sâu trong ảm đạm. Anh sẽ ngồi lún sâu trong sofa cầm mãi một tách café đã nguội, nỗi buồn của anh cũng sẽ như có một sợi dây vô hình, truyền đến em.

Đừng nhớ em vào ngày mưa, vì tình chúng ta đã hết rồi, ai cũng đã đi con đường của người ấy, ai cũng đã có người để yêu thương cạnh bên. Hoài niệm nhiều đâu tốt cho cả anh và em? Hoài niệm nhiều chỉ khiến chúng ta sinh nuối tiếc và lưu luyến. Chúng ta không có quyền phủ nhận hiện tại, chỉ có quyền sống có trách nhiệm hơn. Phân ly rồi cớ sao tâm trí cứ giằng co chờ nhau mãi?
 
Đừng nhớ em vào ngày mưa, vì ngày mưa buồn lắm. Có chặn đứng nỗi nhớ cũng chẳng đo đếm hết được, ngẩng đầu hay cúi mặt, ngồi một chỗ hay đứng lên đi bất cứ đâu cũng thấy một nỗi hoang hoải bò ra từ trong lòng. Trước đây chúng ta yêu nhau rất vui, hà cớ gì khi chia tay lại buồn? Cất ký ức vào túi, tại sao cứ mãi cầm chúng trên tay?
 
Này anh, nếu ngày mưa có nhớ đến em, thì cũng đừng cho rằng chúng ta còn có thể, quay đầu lại chính là điều không thể, có những mối quan hệ đã định sẵn là chỉ có thể mãi tồn tại lưng chừng.
 
Nếu có thể hãy nhớ em vào một ngày nắng, không bi lụy, bi ai, không não nề xúc cảm. Khi ấy hãy nhớ về nhau như một đoạn hồi ức khó quên và đáng trân trọng, để cùng mỉm cười mặc dù sẽ bước về hai hướng khác nhau.
 
 
Thường Đỗ



Qua Tang Online