Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Bạn cần biết

Hoa bồ công anh trong gió

Đăng lúc 21:54 ngày 04/06/2013

Hoa bồ công anh là những bông hoa dại, mọc thấp lè tè trong trảng cỏ bên vệ đường. Hoa hình cầu, màu trắng, phát tán bằng hạt nhờ gió. Những bông hoa không có gì đặc biệt đối với một số đông người này, nhưng lại vô cùng đặc biệt với số đông những người còn lại.


 
Hoa bồ công anh là những bông hoa dại, mọc thấp lè tè trong trảng cỏ bên vệ đường. Hoa hình cầu, màu trắng, phát tán bằng hạt nhờ gió. Những bông hoa không có gì đặc biệt đối với một số đông người này, nhưng lại vô cùng đặc biệt với số đông những người còn lại.

Tôi thì nằm cả trong 2 đám đông đó- ham dzui mà, chỗ nào đông là nhào dzô.

Sở dĩ tôi thuộc về cả 2 đám đông đó là, thứ nhất, tôi chả thấy bồ công anh có gì đặc biệt cả, cái hoa trắng ngà, chả biết có thể gọi là những cánh hoa không nữa, nhưng hình dáng là những sợi nhỏ xíu như tơ, tận cùng bằng những hạt nhỏ màu nâu xám, ghim xung quanh một "cục" nhụy to tướng. Màu sắc lại không hấp dẫn, hoa thì vô cùng mong manh, không thể ngắm được lâu, vì chỉ cần một cơn gió nhẹ thổi qua là ...bùm...mất tiêu.
Tóm lại là không đẹp tí nào.

Thế nhưng, khi nhìn theo một khía cạnh khác, tôi lại thuộc về đám đông thứ hai, bồ công anh rất đỗi đặc biệt và "dễ thương"- sở dĩ dễ thương để trong ngoặc kép là vì một lý do mà sẽ kể ngay trong phần cuối của entry.

Bồ công anh- một cái tên ngộ ngĩnh, khó hình dung hơn những cái tên hồng, lan , huệ hay cúc...Cho nên cái tên đó lại ghi lại dấu ấn hơn và dễ nhớ hơn. Dù bồ công anh nhỏ nhắn, mọc khiêm tốn bên vệ đường, nhưng cái bông hoa đó khi nở lại vươn cao cái cổ dài ngoằn như một con hươu cao cổ vượt lên trên đầu những cọng cỏ chung quanh như để hóng hớt chuyện thiên hạ, và cũng để khiêm tốn nói một câu, tui nè nghen, bồ công anh nè nghen.

Những bông hoa nhỏ bé ấy không sặc sỡ, nhưng lại phát tán bằng hạt nên chúng chẳng bao giờ đơn lẻ cả. Không bao giờ ta thấy 1 cây bồ công anh- một hoa bồ công anh, mà là cả tấm thảm bồ công anh ai đó trải trên nền cỏ xanh vào một ngày xuân nắng chan hòa.
 
 
Bồ công anh mảnh khảnh hay e thẹn, hãy cúi mình thì thẩm thật khẽ nếu muốn nhắn gửi điều gì đó vào những cánh hoa, bởi nếu không, cánh hoa sẽ sợ hãi và tan biến. Thế nhưng trong cái mong manh đó luôn ấp ủ trong mình những hoài bão lớn, chỉ chực 1 cơn gió là vươn mình bay lên không trung rộng bao la.

Đứng giữa không gian, giang rộng đôi tay- như phim Titanic ấy, ngước mặt lên bầu trời xanh trong điểm vài cụm mây trắng trong ánh nắng dịu dàng của mùa xuân, kiên nhẫn tí xíu thôi ta sẽ thấy điều kỳ diệu , một cơn gió nhẹ thổi qua và trong không gian tràn ngập những cánh hoa bồ công anh trắng xóa, những cánh hoa xoay tít mù hay xoay nhè nhẹ, bay thâm thấp hay bay cao tít.

Cứ như thế tạo ra một cảnh tượng mỹ miều, thơ mộng của mùa xuân.

Tiếc là tôi chỉ làm điều đó có 1 lần duy nhất, một lần và mãi mãi, một lần đánh dấu cho nguyên tháng thê thảm bị cái lỗ mũi hành hạ vì DỊ ỨNG. Cho nên đó là lý do chữ dễ thương phải để trong ngoặc kép và bồ công anh trở nên đặc biệt như thế đối với tôi và những người không yêu bồ công anh vì lý do tương tự.

Ôi, mùa xuân, mùa của những tấm thảm bồ công anh, của gió nhẹ,... và của việc không được quên uống 1 viên thuốc kháng dị ứng mỗi buổi sáng trước khi ra khỏi nhà.
 
Sưu tầm



Qua Tang Online