Mỗi mùa nước nổi về, cá linh từ Biển Hồ (Campuchia) đổ về ĐBSCL. Thứ cá đặc sản ấy thường có mặt trong bữa ăn hàng ngày của người dân và cũng như trong các bữa tiệc đãi khách, trong đó món cá linh nấu me non dân dã làm người ăn nhớ mãi.
Những ngày này, về miệt An Giang, đi đâu cũng được đãi cá linh chế biến thành nhiều món như: cá linh chiên bột, nấu canh, kho mắm, kho rệu, kho sả ớt...
Mỗi món có vị ngon khác nhau, riêng món cá linh nấu với me chua làm anh bạn từ miền Trung vào ăn xong “phán” một câu: “Thương nhớ đồng bằng quá!”.
So với các món cá linh khác thì món cá linh nấu me dân dã nhưng đậm đà: cá tươi thật ngọt, béo, xương mềm cộng với vị chua của me tươi thấm vào lưỡi làm cho người ăn phải gật gù. Ở một số nơi người ta còn cho thêm nước dừa để nước canh thơm và ngọt hơn.
Nấu món này người ta phải chọn loại cá linh tươi rói mới vớt ở sông, rửa sạch, ướp gia vị, sau đó khử hành mỡ, đổ ít nước, bỏ me để nguyên trái nấu cho ra vị chua, nêm nếm vừa ăn rồi bỏ cá linh vào nấu chín.
Món này muốn ngon phải nấu trong lẩu để lửa liu riu cho cá thấm và ăn nóng. Khác với món canh chua cá linh, cá linh nấu me không nhiều nước, ăn với bún tươi. Rau ăn kèm có đọt súng, rau đắng hay bông so đũa nhưng ngon nhất vẫn là bông điên điển vàng tươi nhúng, thi thoảng cắn thêm chút ớt tươi thì thật ngon.