Trang trí nhà với bức tranh hoa giấy rực rỡ
Đăng lúc 08:58 ngày 25/04/2014
Khoảnh khắc ấy, anh chỉ ước mong rằng rồi một ngày nào đó, anh và em sẽ cùng sánh bước bên nhau… dù chúng ta chỉ là “bạn” của nhau mà thôi. Anh “nợ” em, “nợ” một lời xin lỗi… Nợ một đời yêu em…
Đôi khi, cuộc đời cần lắm những lần đứng lại và nhìn về phía sau. Để biết đoạn đường mình đi đã xa bao nhiêu so với vạch xuất phát.
Đứng trong tâm thế của một người được cầu cạnh tình yêu cũng không lấy gì làm dễ chịu. Việc khó khăn nhất mà em từng làm kể từ khi yêu anh là đối diện với quá khứ của anh, anh biết không?
Thời gian cứ vô tình trôi đi, tháng Ba khe khẽ lắng nghe nhịp đập của trái tim, hít lấy một hơi thật sâu, để cho những bộn bề cuộc sống vỡ vụn ra, hứng lấy niềm vui nho nhỏ.
Nếu thực sự yêu một ai đó, liệu khi ấy trái tim còn đủ tỉnh táo để suy xét cho sự hoàn hảo hay kì vọng vào một “bạch mã hoàng tử” trong trí tưởng tượng của bạn hay không?
Người ta không thể tò mò quá lâu về chuyện của một người xa lạ. Có quá nhiều thứ đáng để quan tâm hơn. Dẫu cho tiếng đàn của Linh đã hấp dẫn cậu, nhưng cũng chỉ dừng ở mức một thứ âm nhạc đẹp mà thôi…
Chúng tôi đứng giữa ngã ba đường để tiễn biệt tình yêu của mình một cách nhẹ nhàng như thế...
Vì em là phụ nữ, em đẹp hay em ngoan, em hiền hay em dữ đều không quan trọng, em xứng đáng nhận quà vì em là của anh.
Mẹ của con là người phụ nữ vất vả lo toan vì miếng cơm manh áo của gia đình. Dường như ngày 8/3 được tặng hoa quà là điều xa xỉ mẹ chưa bao giờ nghĩ tới.