3 món thịt lợn muối chua nhắc đến là thèm
Đăng lúc 08:43 ngày 12/03/2014
Này, sao anh không ngoảnh mặt lại để nhìn em lấy một lần? Thay vì chạy theo người con gái không chấp nhận tình cảm của anh, thì tại sao không thử chấp nhận sự thật mà quay đầu lại để tìm kiếm những thứ thật sự gần gũi xung quanh mình?
Chồng cũ em tinh tế lắm, không hay soi mói chuyện quá khứ vì biết em sẽ không vui, không bao giờ nói em là đồ lăng nhăng (mặc dù là đùa) vì biết em yêu anh ấy nhiều như thế nào.
Mình nhìn xuống dưới. Bạn bè vừa dứt tràng vỗ tay. Hội đồng phản biện đang hội ý cho điểm. Giá mà họ cứ hội ý mãi. Bởi vì chỉ ngay sau đấy thôi, đời sinh viên của mình đã kết thúc rồi.
Chỉ là em chưa thể bỏ cuộc được thôi, em vẫn còn canh cánh trong lòng, vẫn còn hy vọng và chấp niệm, vẫn còn tiếc nuối nếu bỏ cuộc, vẫn còn nghĩ rồi một ngày nào đó, có thể anh sẽ cho em thứ hạnh phúc mà em cần.
Ta gom hết nỗi nhớ, lưu luyến gửi vào những cánh bằng lăng. Cho cái màu tím kia nhói lòng mà giữ mãi. Để nếu có lần, lạc chân về chốn cũ, vẫn thấy hoài, tôi đó – tôi của ngày xưa.
Hôm qua trên phố, anh nắm tay em nhưng ánh mắt anh vẫn hướng về cô gái khác. Em nhận ra, chỉ là em đang tự lừa dối mình rằng cô gái ấy chỉ vô tình lọt vào tầm mắt của anh mà thôi.
Em thiết nghĩ, cuộc sống này có nhiều hơn một gam màu xám. Nếu bạn buồn vì thất đời xám xịt, là do tự bạn chỉ chọn cho mình một gam màu xám để trông vào đó thôi.
Vậy nên, em chỉ cần quên anh thôi, hạnh phúc của em cứ để thời gian lo, đúng không?
Khoảnh khắc người ta rơi vào trạng thái tận cùng của đau thương, ắt sẽ sinh ra tâm lý chán nản và muốn buông tay.