Danh mục bài viết
Book khach san

Home » Truyện ngắn

Nhớ một người cũ, ở một ngày cũ

Đăng lúc 09:26 ngày 15/07/2014

 Lúc mà có thể ngồi nhớ lại rõ mồn một từng chuyện đã diễn ra, với cùng một người, nhưng không còn cảm giác xót xa hay nhâm nhẩm đắng trong lòng nữa thì lúc bấy giờ mới thật sự là chia tay.


 

Lúc mà có thể ngồi nhớ lại rõ mồn một từng chuyện đã diễn ra, với cùng một người, nhưng không còn cảm giác xót xa hay nhâm nhẩm đắng trong lòng nữa thì lúc bấy giờ mới thật sự là chia tay.

Đầu ngày mùa hạ có cơn mưa ngọt lành rớt xuống, tự nhiên lên cơn sến sẩm nhớ về người yêu cũ.
 
Ngày xưa, lúc mà còn yêu bạn ấy, hai đứa đi chợ đêm chỉ chọn được móc khóa đôi. Một màu xanh, một màu hồng. Cứ thế mà cầm lấy cái màu xanh, nhường lại cho bạn ấy cái màu hồng. Bạn người yêu mặt ngớ ra hỏi lại:
 
“Anh cái màu hồng này hả?”
 
Gật đầu. Sau đó bạn người yêu đòi đổi, liền vùng vằng giận dỗi. Cuối cùng cũng được nhường nhịn, cầm cái màu xanh mà cười khoái trá. Bây giờ nghĩ lại, chẳng hiểu sao khi yêu con người ta có thể trẻ con và ích kỷ đến thế. Hoặc là tình yêu có thể làm cho con người ta trở nên trẻ con và ích kỷ. Mới kịp nhớ ra, hóa ra ở tuổi nào cũng vậy thôi, cứ khi yêu lấy một người bỗng muốn trở thành trung tâm sự chú ý của người đó, chỉ muốn ánh mắt người đó nhìn về hướng của mình, nếu nhìn về hướng khác sẽ cảm thấy bất an.
 
Rồi tình yêu cũng là nguồn cơn của bao nhiêu chuyện, đâu phải chỉ là nơi để bộc lộ ra trò trẻ con cùng ích kỷ?
  
 
 

Sau khi chia tay bạn ấy, chưa chính thức có thêm một mối tình nào đi ngang cuộc đời nữa. Không phải là còn nhớ, còn thương hay còn thứ tình cảm nào sâu đậm với bạn ấy. Cũng đã kịp nhận ra rằng, có những người chỉ đến để rồi đi, không mặc định ở lại mãi mãi trong cuộc đời mình. Và bạn ấy là một ví dụ điển hình như thế. Sau khi chia tay, bạn ấy cũng đã có thêm một vài mối tình nữa, có thể lúc có người đang ngồi nhớ lại kỷ niệm xưa với bạn ấy thì bạn ấy đang ngọt ngào hạnh phúc bên người tình thứ n+1. Nhưng chẳng sao cả. Thi thoảng ngó qua facebook của bạn ấy thì thấy bạn ấy vẫn đi làm, biết rằng bạn ấy vẫn tồn tại trong cùng một thành phố có mình đứng chung, vậy là bình tâm rồi.
 
Lại kịp nhận ra mình hạnh phúc, khi đã vượt qua được quãng thời gian mà người ta cho là đau khổ nhất của một cuộc tình: chia tay. Lúc mà có thể ngồi nhớ lại rõ mồn một từng chuyện đã diễn ra, với cùng một người, nhưng không còn cảm giác xót xa hay nhâm nhẩm đắng trong lòng nữa thì lúc bấy giờ mới thật sự là chia tay. Cũng lại thấy mình may mắn, vì khi chia tay đã không dằn vặt trái tim người cũ, không giận hờn trách móc hay làm trò gì khùng điên cả. Đón nhận việc chia tay một cách nhẹ nhàng, rời xa bạn ấy một cách nhẹ nhàng, khâu vá lại vết thương cũng hết sức nhẹ nhàng.

 
Cứ thế, nhẹ nhàng trôi, nhẹ nhàng sống để biết rằng một cuộc tình không phải là tất cả, một người thương yêu ra đi không phải đã là vỡ vụn cả một chuyến đò chuyên chở hạnh phúc về sau.
 

Thường Đỗ



Qua Tang Online