Hương trà Việt
Đăng lúc 10:09 ngày 25/11/2006
Anh hai Quốc Khánh chín tuổi, còn em gái Cát Tường hai tuổi rưỡi. Được cả nhà thương, cưng chiều nên em hay ăn hiếp anh, có lúc em quá mạnh tay làm anh khóc.
Vào chăm con sinh nở mà trông mẹ như người ta đi buôn “hàng chuyến”. Nào là mật ong tẩm nghệ, lá thuốc Nam phơi khô, rượu riềng, cùng nhiều thực phẩm quê nhà mà con ưa thích.
Mẹ vẫn nhớ cảm giác bất ngờ lẫn thất vọng khi gặp con lần đầu tiên. Có lẽ, mẹ đã tưởng tượng nhiều về cô gái đủ sức “kềm giữ” đứa con trai ngang tàng, ương bướng, kén chọn của mình. Nên mẹ không khỏi ngỡ ngàng thấy con nhỏ bé, đơn giản, rụt rè hơn cả mức cần thiết. Mẹ không giấu diếm sự phản đối của mình, rằng con như thế này, làm sao có thể cáng đáng nổi việc gia đình, gầy gò quá sợ không thể sinh con…
Sau ngày cưới, anh bảo chị: “Vợ chồng mình cố gắng thuyết phục, đón má vào Thành phố sống cùng nha em!”. Lời anh nói làm chị hạnh phúc muốn khóc.
Từ ngày mẹ sinh bé Na, ba bỏ hẳn mấy vụ la cà quán xá cùng các chiến hữu. Ai rủ thì ba nói “có chiến hữu chờ ở nhà rồi”.
Bố lập gia đình muộn, đến 30 tuổi mới lấy mẹ - một cô gái 22 tuổi xinh đẹp. Tôi ra đời ngay trong năm sau đó. Con đầu lòng nên tôi được chiều như một nàng công chúa.
Nhận được tin em bị bắt trong một đường dây gái gọi sinh viên ở Sài Gòn, mẹ ngã quỵ, ba choáng váng. Chị lặn lội bắt xe vào Nam để làm thủ tục bảo lãnh cho em. Nhìn em tiều tụy, xác xơ sau mấy ngày bị tạm giam, chị không thể nhận ra đứa em gái thơ ngây của mình…
Có những buổi sáng, tay trong tay họ đi dọc bờ sông ngắm nhìn mặt trời lên hoặc có những buổi chiều, hai người cùng nhau lên núi tiễn đưa ánh tà dương chìm dần trong thung lũng phía xa xa. Cũng có khi họ lại cùng nhau tới ngôi nhà lớn ở trung tâm thị trấn. Ở đấy có tượng thờ một vị phúc thần, người khai sáng và cũng là người bảo hộ cho thị trấn xinh đẹp này. Nơi đó là nơi mà các đôi trai gái tiến hành các cuộc hôn lễ, và cũng là nơi mọi người tới cầu mong những điều mà họ ấp ủ
Cô là gái xấu, cô đơn phương yêu anh nên anh có thể dễ dàng thao túng cô. Cô xấu nên cô chẳng có quyền đòi hỏi, phải nghe lời anh răm rắp. Anh gọi cái phải đến ngay, anh đuổi về cũng không dám trách móc, anh thất hẹn cũng chẳng dám dỗi hờn…
Bố Linh hối hận, biết thế trước đây đã phản đối thằng con rể ấy thì phản đối đến cùng, để nó không có cơ hội giở trò trả đũa tiểu nhân như thế này.