Tết đến sớm ở làng mứt Bình Dương
Đăng lúc 09:30 ngày 13/01/2014
Sẽ khổ sở nhường nào nếu như em không được khóc khi buồn hay bất hạnh. Em khóc không phải vì một lẽ rằng em yếu đuối. Mà em khóc để tìm cho mình một điểm tựa giữa chông chênh.
Những chàng trai đi xe số, dĩ nhiên không phải đều là những chàng trai không có điều kiện. Có những người hoàn toàn có thể mua ngay một chiếc xe ga đắt tiền, nhưng vẫn trung thành với con “ngựa sắt” của mình.
Nỗi buồn ủ quá lâu sẽ khiến chúng ta mất phương hướng. Khiến chúng ta không đủ can đảm để muốn bước tiếp, không đủ can đảm để đứng lên nhắm đến mục tiêu khác.
Khi chúng ta ngừng quan tâm nhau. Có một mối quan hệ chưa kịp đặt tên cho nó bỗng nhiên thành lãng quên, nhạt dần.
Đâu phải ai trong cuộc đời cũng chỉ trải qua một mối tình rồi cùng nhau đi đến tận cuối đời, khi mà từ những năm tháng tuổi trẻ cho đến khi tóc đã bạc trắng, da đã xô lệch nếp nhăn?
Ừ, nếu thấy buồn hay cô đơn đậm đặc, có thể thả rong cảm xúc đi chơi. Rồi mọi chuyện đâu sẽ vào đấy. Đừng ủ dột khoanh chân nhìn cuộc đời này qua lăng kính màu xám đục.
Trong tình yêu, chúng ta nhỏ bé lắm. Như hạt cát bé nhỏ giữa bao la vũ trụ, để mà chỉ cần cuồng phong ập đến là tan tác khắp nơi.
Không đảm bảo yêu em sẽ thật hoàn hảo, nhưng em chắc chắn rằng sẽ rất thú vị. Em luôn khiến mọi thứ xung quanh anh trở nên mới mẻ, không đeo mặt nạ ngụy trang mà đa dạng theo cách của riêng em.
Đeo chiếc nhẫn của người khác thực ra chẳng hề sung sướng chút nào, nó nặng đến nỗi đè trái tim em dập nát. Em sẽ trả toàn bộ lại cho anh và buông xuôi tất cả.
Sẽ không ai biết cách cảm thông và chia sẻ với một người nào khác khi mà họ chưa biết tự ủi an và chăm sóc chính mình.